Twitter mất gì kể từ khi Elon Musk tiếp quản?
Tôi không rõ bài hát được viết năm nào, nhưng có thể nói khi Ru em bằng tiếng sóng vang lên khắp các tụ điểm ca nhạc cùng quán cà phê ở Sài Gòn một thời, cùng với Hát với chú ve con, Giọt sương trên mi mắt... của nhạc sĩ Thanh Tùng. Theo cách nhìn của riêng tôi, đó là một trong những bài hát tiên phong nhạc pop đương đại Việt Nam, nếu lấy cột mốc sau năm 1975.Nhận định Cadiz vs Real Madrid (2g sáng mai 22.4): Món nợ phải trả của 'Kền kền trắng'
Thời gian gần đây, khung cảnh yên bình tại sông Hàn đoạn chân cầu Thuận Phước làm nhiều bạn trẻ mê mẫn, tìm đến check-in.
Bán ế, hãng xe điện Trung Quốc dừng sản xuất, sa thải 10% lao động
The Khang Show tập 102 chào đón khách mời là ca sĩ Lưu Bích, cô là thành viên của gia đình gồm những ca sĩ nổi tiếng như Bích Chiêu, Tuấn Ngọc, Anh Tú, Khánh Hà và Thúy Anh. Ngay từ đầu chương trình, Lưu Bích khiến MC Nguyên Khang bất ngờ vì tiết lộ ban đầu cô không có ý định trở thành ca sĩ. "Tôi không có ý định đi hát vì tôi sang Mỹ từ nhỏ, rồi đi học nên cứ phát triển theo con đường đó. Mấy anh chị muốn đi hát thì cứ đi còn tôi không nghĩ đến, nhưng khi sang Mỹ lại khó kiếm ban nhạc nên anh Tuấn Ngọc mới đề nghị gia đình thành lập một ban nhạc. Lúc đó, không có ai chơi đàn cả nên bảo tôi vào đánh đàn. Anh Tú vừa hát vừa đánh đàn còn chị Thúy Anh thì đánh trống", Lưu Bích chia sẻ. Tuy nhiên, sau một thời gian tham gia đánh đàn cho ban nhạc gia đình, mẹ và Khánh Hà đề nghị Lưu Bích chuyển sang đi hát vì thấy làm nhạc công quá vất vả. Sau đó, cô bắt cặp với Tô Chấn Phong trở thành một đôi song ca nổi tiếng ở thị trường hải ngoại. Cô kể: "Lúc đó, Tô Chấn Phong chưa làm ca sĩ, anh chỉ mới quen chị Hà để làm về nhạc vì cả hai muốn mở một trung tâm ca nhạc. Khi đó, chị Hà đang kiếm một người nam để hát chung với tôi và đề nghị kết hợp với Tô Chấn Phong ở cuốn băng Mối tình đầu. Chúng tôi nổi tiếng từ bài Dĩ vãng nhạt nhòa, có thể nói là làm chơi mà ăn thật". Nhìn vào con đường hoạt động nghệ thuật của Lưu Bích, MC Nguyên Khang cho rằng cuộc đời làm nghề của cô khá thuận lợi. Tuy nhiên, giọng ca Hắt hiu đời nhau tiết lộ đó chỉ là bề nổi vì ai cũng có giai đoạn thăng trầm. Lưu Bích tâm sự: "Thời điểm cả gia đình tôi chới với là lúc mẹ và Anh Tú mất trong vòng 3 tháng. Mất một người trong gia đình đã là chuyện lớn rồi mà trong 3 tháng nhà tôi lại mất đi 2 người nên cả nhà đều sửng sốt, đó là quãng thời gian đau khổ mà gia đình tôi phải trải qua". Giọng ca Dĩ vãng nhạt nhòa cho biết nếu sự ra đi của mẹ cô là điều có thể biết trước thì ca sĩ Anh Tú lại mất đột ngột. "Anh Tú mất khiến cả nhà và những bạn bè bên Mỹ bất ngờ khủng khoảng. Vì anh ấy còn trẻ mà lại ra đi đột ngột như thế nên cả nhà đều bị sốc. Tôi bị hoang mang luôn bởi tôi mới nói chuyện với anh ấy 2 ngày trước, đó là điều khủng khiếp. Còn mẹ tôi do bị té, ngày càng yếu dần nên mình cũng có chuẩn bị phần nào còn Anh Tú thì mình không có sự chuẩn bị", cô nói. Thậm chí, ca sĩ Thúy Anh cũng không muốn đi hát nữa sau khi mẹ và Anh Tú qua đời. Nói về quyết định về Việt Nam hoạt động muộn hơn so với những ca sĩ khác, Lưu Bích cho biết bất cứ điều gì cũng có một thời điểm phù hợp. Em gái của danh ca Tuấn Ngọc bày tỏ: "Có thể ai đó thấy tôi chậm trễ nhưng tôi thấy năm 2010 mới là thời điểm phù hợp và đối với Tô Chấn Phong cũng vậy. Tôi đã làm rồi thì không hối tiếc và cũng không nghĩ đến chuyện giá như mình về sớm hơn". Chia sẻ thêm về gia đình, Lưu Bích thừa nhận mình gắn kết với mẹ nhiều hơn với bố Lữ Liên. Dù mẹ của Lưu Bích chỉ làm nội trợ nhưng lại đam mê nghệ thuật, vì vậy, bà luôn ủng hộ các con theo đuổi con đường này. Sau khi mẹ qua đời, Lưu Bích chỉ cảm thấy tiếc nuối vì chưa thể cùng mẹ về quê ngoại ở Hải Phòng.Khi đề cập đến chuyện tình yêu, Lưu Bích cũng bật mí về gu người yêu của mình. Cô thừa nhận mình thích một người cao ráo, phong độ, tốt tính, chung thủy và biết yêu thương mọi người. Mặc dù chưa tìm được người ưng ý nhưng nữ ca sĩ 6X không cảm thấy tuyệt vọng hay mất niềm tin bởi cô cho rằng chỉ cần mình hài lòng với lựa chọn ở thời điểm hiện tại, mình sẽ hạnh phúc.
"Trung tâm ung bướu của Bệnh viện đa khoa tỉnh Vĩnh Phúc đã thực hiện rất tốt phẫu trị, hóa trị trong điều trị ung thư nhưng, mỗi năm vẫn có hơn 2.000 bệnh nhân ung thư tại đây phải chuyển tuyến lên Hà Nội xạ trị, do bệnh viện chưa có đủ trang thiết bị", đó là chia sẻ của bác sĩ Chuyên khoa 2 Lê Văn Tịnh, Giám đốc Bệnh viện đa khoa tỉnh Vĩnh Phúc về thực tế tại bệnh viện này.Theo ông Tịnh, với đội ngũ nhân lực luôn được nâng cao về chuyên môn và điều kiện trang thiết bị, tỷ lệ bệnh nhân nội trú tại bệnh viện tỉnh phải chuyển lên tuyến trên đã giảm từ 9,3% (năm 2021) xuống còn 4,2% trong năm 2024. "Nếu được trang bị đầy đủ thêm về trang thiết bị với một số chuyên khoa, tỷ lệ chuyển tuyến của chúng tôi sẽ tiếp tục giảm, dưới 4%", ông Tịnh nhận định. Tại hội nghị nâng cao chất lượng y tế tỉnh Vĩnh Phúc tổ chức hôm nay, khẳng định đã và hỗ trợ y tế tỉnh toàn diện về chuyên môn, đào tạo nhân lực, đặc biệt với Bệnh viện đa khoa tỉnh Vĩnh Phúc, Giám đốc Bệnh viện Bạch Mai Đào Xuân Cơ đánh giá: "Hiện, đây là bệnh viện tỉnh được xây đẹp nhất phía bắc nhưng đang còn thiếu trang thiết bị y tế, như tim mạch, ung bướu".Theo ông Cơ, trước Vĩnh Phúc Bệnh viện Bạch Mai, đã ký kết 12 tỉnh hỗ trợ nâng cao năng lực y tế. Bạch Mai hiện có thế mạnh đa khoa hoàn chỉnh với 57 chuyên khoa, mỗi khoa quy mô tương đương bệnh viện chuyên khoa với hàng trăm nhân lực. Ví dụ như, Trung tâm Tiêu hóa Bệnh viện Bạch Mai mỗi ngày nội soi tiêu hóa 800 - 1.200 ca. Với ung bướu, năm nay sẽ có thêm các hệ thống trang thiết bị hiện đại phục vụ chẩn đoán, điều trị. Ông Cơ cho rằng, để phát triển y tế, có thêm nguồn kinh phí mua sắm trang thiết bị, thay vì chỉ chờ đợi nguồn đầu tư từ "miếng bánh" ngân sách địa phương, đề nghị Sở Y tế tỉnh Vĩnh Phúc đề xuất hội đồng nhân dân tỉnh, UBND tỉnh chấp thuận cho bệnh viện công như Bệnh viện đa khoa tỉnh Vĩnh Phúc có thêm dịch vụ khám chữa bệnh theo yêu cầu, cung cấp dịch vụ cho người bệnh có khả năng chi trả. Nguồn thu từ khám chữa bệnh theo yêu cầu giúp bệnh viện cân đối thu chi, đặc biệt có nguồn cho nhân lực và mua sắm trang thiết bị phục vụ người bệnh bảo hiểm y tế. Vì bệnh viện đa khoa tỉnh hiện đã cơ sở hạ tầng rất tốt nhưng trang thiết bị thì còn thiếu nhiều.Qua khảo sát thực tế tại Bệnh viện đa khoa tỉnh Vĩnh Phúc, ông Cơ đánh giá, bệnh viện tỉnh đã khánh thành Trung tâm Đột quỵ, nhưng cần đầu tư thêm máy để phát triển hiệu quả hơn. Hay với chuyên khoa tim mạch, đội ngũ bác sĩ của bệnh viện năng lực tốt nhưng vẫn cần thêm máy chụp mạch để làm tốt hơn nữa công tác chuyên môn.Với chuyên khoa ung thư, ông Cơ chia sẻ, tỉnh Vĩnh Phúc hiện có 1,3 triệu dân nhưng mỗi năm đang phải chuyển 2.000 - 2.300 bệnh nhân lên Hà Nội để xạ trị, rất vất vả cho người bệnh.
Có những chuyến đi đong đầy nỗi nhớ!
Người dân Palestine tại Dải Gaza đang xôn xao về thông tin Tổng thống Donald Trump muốn tiếp quản dải đất này và đưa người Palestine đến sống tại những nước Ả Rập trong khu vực.Vấn đề này trở thành một chủ đề nóng ở dải đất Trung Đông đã trải qua nhiều cuộc xung đột gây thương vong rất lớn và buộc người dân phải phải không ít lần bỏ nhà cửa chạy loạn.Bà Wasayef Abed tại thành phố Deir el-Balah ở miền trung Gaza kể rằng mình nghe thông tin trên từ những người cùng sống trong khu lều tạm cư, và xem những lời của ông Trump là áp lực đối với người dân Palestine và các nhóm vũ trang ở Gaza như Hamas."Tôi có thể nói với bạn rằng người dân ở đây sẽ không bao giờ chấp nhận việc di dời cưỡng bức. Họ có thể chịu đựng được việc sơ tán trong nước, nhưng việc buộc họ rời khỏi đất nước mình, như ông Trump đề xuất, sẽ không bao giờ có hiệu quả", Đài Al Jazeera dẫn lời bà phát biểu."Điều tôi biết là mẹ tôi và tôi sẽ không bao giờ rời khỏi Gaza, bất kể chuyện gì xảy ra. Tất cả những gì chúng tôi đang chờ đợi bây giờ trở về ngôi nhà bị phá hủy của mình ở phía bắc", bà mói thêm.Cũng tại Deir el-Balah, ông Imad al-Qassas (60 tuổi) đã di tản từ phía đông đến trung tâm thành phố, nơi ông hiện sống với 6 người con trong lều vì nhà cửa đã bị phá hủy. Phản ứng của ông đối với phát biểu của ông Trump rất rõ ràng: "Điều đó là không thể!"."Cho dù chúng tôi đã phải chịu bao nhiêu sự tàn phá, hủy diệt và giết chóc trong cuộc chiến này, điều này sẽ không bao giờ xảy ra. Chúng tôi sẽ đi đâu? Ngay cả khi các cửa khẩu biên giới được mở và có sự di cư tự nguyện, tôi sẽ không bao giờ rời đi, bất kể hoàn cảnh của tôi khó khăn đến mức nào", ông nói.Theo ông, việc di dời cho dù có thu hút đến đâu, dù được cung cấp nhà cửa, tiền bồi thường hay các quốc gia tiếp nhận đi nữa thì nơi ẩn náu cuối cùng của một người là quê hương của họ."Đây là quê hương của chúng tôi và chúng tôi coi đó là thiêng liêng", ông nhấn mạnh.Trái với ông Imad, ông Khaled Maqbel (63 tuổi) và vợ là bà Iman (52 tuổi) không có phản ứng gì khi được hỏi về phát biểu của ông Trump."Kể từ khi 2 con gái và hai đứa cháu của tôi thiệt mạng trong một cuộc không kích của Israel, tôi đã không còn quan tâm đến bất cứ điều gì nữa," bà Imam nói với đôi mắt ngấn lệ. Bà Iman đã sơ tán khỏi khu vực as-Saftawi ở phía bắc Gaza đến Deir el-Balah cùng chồng và các con cách đây một năm, và sau đó lại phải tản cư thêm 5 lần nữa."Chúng tôi không còn sức để nghĩ bất cứ điều gì, ông Trump hay những tuyên bố của ông ấy. Người dân Gaza đang chìm trong đau thương, bệnh tật và khó khăn sau chiến tranh. Họ thậm chí không có khả năng nghĩ về những gì sẽ xảy ra tiếp theo", ông Khaled phát biểu. Hai vợ chồng cực lực phản đối kế hoạch của ông Trump. "Chúng tôi đã hối hận khi rời khỏi miền Bắc, mặc dù chúng tôi đã bị ép phải rời đi dưới họng súng. Họ có thực sự nghĩ rằng chúng tôi sẽ tuân theo ông Trump bây giờ không?" ông Khaled chất vấn.Ở một góc độ khác, anh Mahmoud Abu Ouda (23 tuổi) bán một quầy cà phê và trà nhỏ ở Deir el-Balah nói rằng mình muốn rời khỏi Gaza càng sớm càng tốt. "Cuối cùng, ông Trump sẽ buộc chúng tôi phải rời khỏi Gaza, giống như mọi người đã bị buộc phải di chuyển từ phía bắc vào phía nam trong chiến tranh. Nếu họ mở cửa khẩu Rafah [với Ai Cập], một số lượng lớn người sẽ rời đi ngay lập tức. Tôi sẽ là người đầu tiên ra đi", anh chia sẻ.Đối với anh Mahmoud, áp lực không thể chịu đựng được của cuộc sống ở Gaza sau chiến tranh khiến việc ở lại là điều không thể nghĩ tới. "Đây không phải là cuộc sống. Không có cuộc sống ở đây. Sau chiến tranh, không còn gì giữ chúng tôi ở lại đất nước này nữa", anh nói. Dù muốn rời khỏi Gaza, anh phản đối việc bị ép buộc phải rời đi, nhưng cũng không thấy có lựa chọn nào khác."Chúng tôi luôn bị ép buộc. Chúng tôi bị buộc phải chạy trốn từ phía bắc xuống phía nam. Chúng tôi đã chịu đựng cuộc chiến tranh trái với ý muốn của mình. Chúng tôi đã chịu đựng những vụ đánh bom trái với ý muốn của mình. Chúng tôi chưa bao giờ có sự lựa chọn", anh nói."Nếu rời đi là giải pháp cho các vấn đề của chúng tôi, thì hãy đi. Nếu họ chuẩn bị nhà cửa, công việc và cuộc sống thực sự cho chúng ta, thì hãy rời đi và chấm dứt câu chuyện Gaza", theo anh Mahmoud.Thanh niên này chia rằng quan điểm của mình đại diện cho một bộ phận đáng kể người trẻ Gaza đã phải chịu đựng rất nhiều trong chiến tranh.